Thứ Tư, 4 tháng 7, 2012

TẢN MẠN ĐỜI TÔI
Đã bao lần tôi muốn viết …..đã bao lần tôi muốn nói cùng ai đó….về tất cả…..!nhưng mấy ai hiểu và muốn hiểu,nỗi lòng thật buồn…. rất buồn…..!từ hôm nay tôi sẽ viết.cũng là một cách cho lòng mình nhẹ đi ….

Cuộc đời như một dòng sông ,luôn chảy mãi không ngừng nghỉ.từ những hạt mưa rơi ….vô tình tạo thành dòng suối nhỏ ……nếu dòng suối nhỏ đó được ví như con người……
để rồi từ đó hai con người yêu nhau,hòa nhập cùng nhau tác thành một g/đ…………
Bao nhiêu năm rồi nhỉ?kể từ khi hai dòng suối nhỏ ,ào ra cùng với dòng sông đời dữ dội.bao nhiêu cay đắng ,cơ cực.bao nhiêu hờn giận bao nỗi buồn đau,trên con thuyền đời tròng trành ,nghiêng ngả .có những khi tưởng chừng thuyền sẽ đắm.có những khi ông trời muốn thuyền này phải đắm .có những khi chính những con suối ấy,chẳng muốn đi cùng sông…..
Bao nhiêu năm rồi nhỉ?vẫn biết rằng cuộc đời cần phải hy sinh điều này nếu muốn có điều kia.vẫn biết rằng sinh ra trong cuộc đời, nếu suối hòa cùng sông sẽ có gập ghềnh khúc khuỷu,sẽ có những ngọn đồi quả núi mà suối phải vượt qua ….thế nhưng sao suối không ở bên những hạ lưu êm đềm nào đó.sao không lắng nghe vùng êm đềm vẫy gọi….ở nơi đó không nhiều phù sa ,không nhiều màu mỡ.nhưng vùng bình yên mãi sẽ là điều người ta ước đến .mãi sẽ là một chốn con người mong về….!